Giáo viên đưa câu chuyện pháp luật “9 năm tù cho kẻ ném con 4 ngày tuổi” (theo báo Pháp luật) vào giảng dạy ở mục 1b: Nội dung bình đẳng trong hôn nhân và gia đình (Bình đẳng giữa cha mẹ và con cái)
Sáng 8/4, TAND tỉnh Thừa Thiên Huế đưa ra xét xử sơ thẩm vụ án hình sự đối với Hoàng Trọng Bảo, SN 1980, trú thôn Pahy, xã Hồng Hạ, huyện A Lưới, tỉnh Thừa Thiên Huế về tội “Giết người”.
Theo cáo trạng, khoảng 22h30 ngày 27/7/2013, tại thôn Pahy, xã Hồng Hạ, huyện A Lưới, tỉnh Thừa Thiên Huế, sau khi uống rượu về, giữa Bảo và chị Hồ Thị Hột (vợ đã cưới, nhưng chưa đăng ký kết hôn) đã xảy ra mâu thuẫn dẫn đến cãi vã.
Nguyên nhân xuất phát từ việc Bảo muốn được ngủ chung với bé Hồ Thị Nga, con của chị Hột mới sinh 4 ngày tuổi, vì sợ Bảo ngủ đè cháu bé nên chị Hột không đồng ý.
Trong lúc tranh cãi chị Hột nói “Con bé đó (bé Nga) không phải là con của mi mô, con của thằng Long đó”. Nghe vậy, Bảo tức giận nói “không phải con tau, tau giết” và chạy đến giường cháu Nga đang nằm, dùng 2 tay bồng cháu bé lên ngang lưng ném vào bếp ăn cách khoảng 2 mét.
Rất may, cháu được quấn trong chăn nên đã không nguy hiểm đến tính mạng. Chị Hột liền chạy đến bế cháu Nga và kêu cứu, Bảo vẫn tiếp tục giằng co giành lấy cháu Nga để ném nhưng lúc này được mọi người can ngăn, kịp thời đưa cháu Nga đi cấp cứu.
Hành vi nêu trên của Hoàng Trọng Bảo là đặc biệt nguy hiểm, cố ý tước đoạt sinh mạng của cháu Hồ Thị Nga mới sinh được 04 ngày tuổi. Việc cháu Nga không chết là do khách quan, ngoài ý thức chủ quan của Hoàng Trọng Bảo vì cháu Nga được quấn trong 02 lớp chăn, được mẹ, bà con thân thích và người hàng xóm ngăn chặn, bảo vệ, dành lấy, kịp thời đưa vào bệnh viện cấp cứu.
Tại phiên tòa xét xử, Bảo đã thành khẩn khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình, tỏ ra ăn năn hối cải. Khi được chủ tọa phiên tòa hỏi về hành vi nguy hiểm mà Bảo gây ra, Bảo nói "nhờ ơn trên" nên con mình "tai qua nạn khỏi".
ương pháp này. Mặt khác, do môn Giáo dục công dân lớp 12 không phải là môn thi tốt nghiệp nên tâm lí học sinh ít quan tâm sâu sắc như những môn học khác. Chính vì học sinh có thái độ thờ ơ với môn học nên giáo viên đã gặp trở ngại rất lớn trong quá trình đổi mới phương pháp dạy học. Để gây hứng thú và kích thích cho các em học tập tích cực bằng phương pháp này thì đòi hỏi giáo viên phải nổ lực hết mình trong giờ dạy, đây cũng là khó khăn chung cho bộ môn. Những câu chuyện pháp luật mà giáo viên nên đưa vào bài giảng chính là phương tiện dạy học. Để phương tiện dạy học này góp phần đắc lực cho việc đổi mới phương pháp thì đòi hỏi phải có nguồn cung cấp. Ở đây nguồn cung cấp tiện lợi nhất là tài liệu tham khảo trong nhà trường. Nhưng thực tế nguồn tài liệu này ở trường còn thiếu thốn và đây cũng là một khó khăn cho việc giảng dạy môn Giáo dục công dân lớp 12. CHƯƠNG 3: GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ 1. Những kinh nghiệm vận dụng có hiệu quả phương pháp liên hệ thực tiễn thông qua câu chuyện pháp luật trong dạy học môn Giáo dục công dân lớp 12: 1.1. Chuẩn bị: Để tiến hành có hiệu quả nội dung bài học thông qua câu chuyện pháp luật thì yêu cầu giáo viên và học sinh cần có bước chuẩn bị thật tốt. Sự chuẩn bị của giáo viên có thể bằng nhiều cách, đó là giáo viên trực tiếp sưu tầm, tìm hiểu câu chuyện pháp luật trước khi đến lớp. Câu chuyện pháp luật phải phù hợp với nội dung bài học và phải ngắn gọn để tiết kiệm thời gian. Giáo viên có thể tóm tắt lại những tình tiết chính của câu chuyện cho dễ hiểu và ngắn gọn hơn. Cách khác là giáo viên hướng dẫn học sinh trong các tổ tự tìm câu chuyện pháp luật liên quan đến bài học. Để kích thích được tính tích cực và sáng tạo của học sinh và rèn luyện ý thức chuẩn bị bài ở nhà giáo viên nên cho điểm học sinh nào tìm đúng và có chất lượng câu chuyện pháp luật. Giáo viên cũng lưu ý không làm mất nhiều thời gian và tốn tiền đối với học sinh. Nguồn sưu tầm các câu chuyện pháp luật để vận dụng trong giảng dạy cũng rất đa dạng. Giáo viên và hoạt học sinh có thể sưu tầm trên các loại sách báo, tạp chí, đài phát thanh, đài truyền hình, mạng internet... và sưu tầm theo từng chủ đề, từng nội dung cụ thể trong bài dạy. 1.2. Một số ví dụ về bài dạy tiết dạy vận dụng phương pháp liên hệ thực tiễn thông qua câu chuyện pháp luật: Hầu hết các bài trong chương trình Giáo dục công dân lớp 12 đều có thể vận dụng câu chuyện pháp luật vào giảng dạy. Tuy nhiên, ở đây tôi chỉ đưa ra một số ví dụ tiêu biểu, có hiệu quả khi vận dụng phương pháp này, chẳng hạn: Bài 2: Thực hiện pháp luật: Ở bài này chúng ta có thể vận dụng câu chuyện pháp luật vào mục 2 Vi phạm pháp luật và trách nhiệm pháp lí. Nội dung câu chuyện pháp luật: Chu Văn Đức (sinh năm 1963) và Trịnh Thị Hạnh Phương (Sinh năm 1962) trú tại 241/108 Nguyễn Trãi, phường Tân Chính, quận Thanh Xuân, thành phố Hà Nội làm nghề bán phở. Theo cáo trạng của Viện kiểm soát, từ năm 1993 vợ chồng Đức - Phương nuôi một em nhỏ giúp việc tên là Nguyễn Thị Thông (tức Bình - sinh năm 1983). Trong quá trình giúp việc tại gia đình này, em Bình không chỉ bị vắt kiệt sức lao động mà còn bị vợ chồng Đức - Phương đánh đập, chửi bới và hành hạ rất dã man. Hành vi xâm phạm đến thân thể em Bình của vợ chồng Đức - Phương thể hiện ở việc: Dùng muôi nước phở hắt nước nóng vào người, dùng thanh tre, thanh gỗ đánh vào người, vào vùng kín, dùng dao nhọn đâm vào ống đồng chân trái gây thương tích, dùng kìm kẹp thịt hai bên mạng sườn... Do không chịu được việc hành hạ, ngày 20/10/2007 em Bình đã bỏ trốn và tố cáo hành vi của vợ chồng Đức - Phương với công an. Trong khoảng 10 năm giúp việc cho vợ chồng Đức - Phương, em Bình chỉ được nuôi ăn, không được đi học và trả lương. Việc em Bình bị đánh đập hành hạ đã để lại trên khắp cơ thể em 424 vết sẹo, gây tổn hại sức khoẻ 34%. Sáng 21/1/2008, Toà án nhân dân quận Thanh Xuân, thành phố Hà Nội đã mở phiên toà sơ thẩm, xét xử vợ chồng Đức - Phương về tội: “Hành hạ người khác” và “Gây tổn hại sức khoẻ cho người khác” theo khoản 1 Điều 110 và khoản 2 Điều 104 Bộ luật hình sự. Cụ thể Chu Văn Đức 36 tháng tù cho hưởng án treo, Trịnh Thị Hạnh Phương 45 tháng tù giam, buộc 2 bị cáo bồi thường thiệt hại, về vật chất cho nạn nhân theo quy định của pháp luật. * Cách tiến hành: Giáo viên phôtô và phát câu chuyện pháp luật cho cả lớp làm tài liệu tham khảo. Học sinh cùng suy nghĩ các câu hỏi giáo viên đưa ra. 1. Phân tích hành vi trái pháp luật của vợ chồng Đức - Phương? 2. Hành động của vợ chồng Đức - Phương có vi phạm pháp luật không? Hành động đó dẫn đến hậu quả gì? Hành động cố ý hay vô ý? 3. Vợ chồng Đức - Phương chịu trách nhiệm pháp luật như thế nào? Học sinh: Trả lời lần lượt từng nội dung câu hỏi. Giáo viên: Tổng hợp, nhận xét và bổ sung những nội dung còn thiếu. Học sinh: - Rút ra những dấu hiệu của vi phạm pháp luật và trách nhiệm pháp lí (khái niệm và ý nghĩa) Câu chuyện pháp luật: Phá đường dây ma túy xuyên quốc gia - Thực hiện đợt cao điểm tấn công trấn áp tội phạm ma túy trên tuyến biên giới Việt Nam - Trung Quốc, Công an huyện Cao Lộc, Lạng Sơn đã xác lập chuyên án đấu tranh, bắt 10 đối tượng trong đường dây mua bán, vận chuyển ma túy xuyên quốc gia. Ngày 11/3/2014, đối tượng Vũ Thị Thủy, quê quán ở Đồng Hỷ, Thái Nguyên, hiện sinh sống tại Ninh Minh, tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc là đối tượng thứ 10 và là mắt xích trong đường dây mua bán ma túy xuyên quốc gia đã bị Công an huyện Cao Lộc bắt giữ khi vừa đặt chân trở về Việt Nam. Trước đó vào ngày 2/3, Công an huyện Cao Lộc đã bắt quả tang Hoàng Đình Hải, SN 1979 trú tại thị trấn Lộc Bình, tỉnh Lạng Sơn và Vi Văn Ứng, SN 1967, trú tại thành phố Lạng Sơn đang trên đường giao 01 bánh heroin cho khách. Từ lời khai của hai đối tượng này kết hợp với các biện pháp nghiệp vụ, vào 16h ngày 4/3, lực lượng công an bắt quả tang đối với Lữ Văn Thoàn, SN 1994, trú tại xã Lâm Phú, huyện Lang Chánh, tỉnh Thanh Hóa, tang vật thu giữ 2 bánh heroin. Trong vòng 1 tuần, Công an huyện đã chia thành nhiều mũi trinh sát để truy bắt tiếp 7 đối tượng trong đường dây gồm: Tiêu Văn Khăm, Lý Văn Trưởng, Hà Văn Cường cùng trú tại tỉnh Lạng Sơn; Lương Văn Tý, Lò Thị Thủy, Lữ Thị Thương trú tại tỉnh Thanh Hóa và Vũ Thị Thủy trú tại Quảng Tây, Trung Quốc. Ngoài tang vật 3 bánh heroin còn thu giữ thêm 530 triệu đồng, 3.700 NDT và nhiều vật chứng liên quan. Đến nay, cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện Cao Lộc đã làm rõ trong đường dây này, nhóm đối tượng ở Thanh Hóa đã trực tiếp sang Lào lấy heroin và thuốc phiện để giao cho các đối tượng ở Lạng Sơn chuyển tiếp cho phía đầu bên kia Trung Quốc, bước đầu bọn chúng khai nhận đã buôn bán chót lọt hơn 20 bánh heroin và 2 kg thuốc phiện. Câu chuyện này được vận dụng vào bài 2: Thực hiện pháp luật. Mục 2c: Các loại vi phạm pháp luật và trách nhiệm pháp lý. * Cách tiến hành: Sau khi dạy xong mục 2C, giáo viên cung cấp câu chuyện pháp luật cho học sinh cả lớp tìm hiểu và trả lời câu hỏi. 1. Hành vi của các bị cáo trên vi phạm pháp luật loại gì? Vì sao?. 2. Trách nhiệm pháp lí của các đối tượng trong câu chuyện là gì? Sau khi học sinh trả lời câu hỏi, giáo viên bổ sung: 1. Các đối tượng trên vi phạm pháp luật loại hình sự. Vì: Đây là hành vi nguy hiểm cho xã hội, vì nó góp phần làm băng hoại sức khoẻ con người, ảnh hưởng đến học tập, công tác của công dân, hạnh phúc gia đình và là nguyên nhân dẫn đến các loại tội phạm khác. 2. Các đối tượng trên phải chịu trách nhiệm pháp lí theo quy định của Pháp luật. Trong bài 4: Quyền bình đẳng của công dân trong một số lĩnh vực của đời sống xã hội. Giáo viên đưa câu chuyện pháp luật “9 năm tù cho kẻ ném con 4 ngày tuổi” (theo báo Pháp luật) vào giảng dạy ở mục 1b: Nội dung bình đẳng trong hôn nhân và gia đình (Bình đẳng giữa cha mẹ và con cái) Sáng 8/4, TAND tỉnh Thừa Thiên Huế đưa ra xét xử sơ thẩm vụ án hình sự đối với Hoàng Trọng Bảo, SN 1980, trú thôn Pahy, xã Hồng Hạ, huyện A Lưới, tỉnh Thừa Thiên Huế về tội “Giết người”. Theo cáo trạng, khoảng 22h30 ngày 27/7/2013, tại thôn Pahy, xã Hồng Hạ, huyện A Lưới, tỉnh Thừa Thiên Huế, sau khi uống rượu về, giữa Bảo và chị Hồ Thị Hột (vợ đã cưới, nhưng chưa đăng ký kết hôn) đã xảy ra mâu thuẫn dẫn đến cãi vã. Nguyên nhân xuất phát từ việc Bảo muốn được ngủ chung với bé Hồ Thị Nga, con của chị Hột mới sinh 4 ngày tuổi, vì sợ Bảo ngủ đè cháu bé nên chị Hột không đồng ý. Trong lúc tranh cãi chị Hột nói “Con bé đó (bé Nga) không phải là con của mi mô, con của thằng Long đó”. Nghe vậy, Bảo tức giận nói “không phải con tau, tau giết” và chạy đến giường cháu Nga đang nằm, dùng 2 tay bồng cháu bé lên ngang lưng ném vào bếp ăn cách khoảng 2 mét. Rất may, cháu được quấn trong chăn nên đã không nguy hiểm đến tính mạng. Chị Hột liền chạy đến bế cháu Nga và kêu cứu, Bảo vẫn tiếp tục giằng co giành lấy cháu Nga để ném nhưng lúc này được mọi người can ngăn, kịp thời đưa cháu Nga đi cấp cứu. Hành vi nêu trên của Hoàng Trọng Bảo là đặc biệt nguy hiểm, cố ý tước đoạt sinh mạng của cháu Hồ Thị Nga mới sinh được 04 ngày tuổi. Việc cháu Nga không chết là do khách quan, ngoài ý thức chủ quan của Hoàng Trọng Bảo vì cháu Nga được quấn trong 02 lớp chăn, được mẹ, bà con thân thích và người hàng xóm ngăn chặn, bảo vệ, dành lấy, kịp thời đưa vào bệnh viện cấp cứu. Tại phiên tòa xét xử, Bảo đã thành khẩn khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình, tỏ ra ăn năn hối cải. Khi được chủ tọa phiên tòa hỏi về hành vi nguy hiểm mà Bảo gây ra, Bảo nói "nhờ ơn trên" nên con mình "tai qua nạn khỏi". Sau khi nghiên cứu toàn bộ hồ sơ vụ án, căn cứ kết quả tranh luận tại phiên tòa, ý kiến của đại diện Viện kiểm sát, lời khai nhận tội của bị cáo; xem xét, cân nhắc các tình tiết tăng nặng giảm nhẹ, Hội đồng xét xử Tòa án nhân dân tỉnh Thừa Thiên Huế tuyên phạt Hoàng Trọng Bảo 9 năm tù giam. Học sinh: Đọc câu chuyện pháp luật và thảo luận theo nhóm với nội dung: 1. Phân tích những hành vi ngược đãi, hành hạ dã man bé Hồ Thị Nga của ông bố Hoàng Trọng Bảo ? 2. Em có nhận xét gì về hành vi của Bảo và ý kiến của em như thế nào? Học sinh thảo luận theo nhóm và trình bày ý kiến. Giáo viên: Tổng hợp ý kiến và bổ sung Kết luận: Hành vi của Bảo là vi phạm pháp luật (vi phạm quyền bình đẳng giữa cha mẹ và con cái). Học sinh: Bày tỏ được thái độ lên án, tố cáo hành vi dã man, ngược đãi con cái của ông Bảo nói riêng và những gia đình khác mà các em biết trong cuộc sống. Câu chuyện pháp luật: Nước mắt chảy ngược. Sáng 25/4, Trần Văn Nồ (1987, trú thôn 1, Nhị Hà, huyện Ninh Phước, tỉnh Ninh Thuận) đang ngồi uống cà - phê thì có vài người hàng xóm đi tới, bàn tán xôn xao về việc mẹ của Nồ là bà Trần Thị Sáu bị cha của Nồ là ông Trần Khai đang đánh ở nhà. Nghe vậy, Nồ vội vàng về nhà, lấy xe chở mẹ tới trạm xá băng vết thương. Thương mẹ, bực bội về hành vi vũ phu của cha, phận làm con, Nồ không biết làm gì, nên đã tìm đến nhà Đặng Lê Sinh (thôn 2, Nhị Hà) uống rượu cùng với Sinh và Nguyễn Văn Dũng. Uống rượu xong, Nồ vẫn rất tỉnh táo, quay về nhà, gặp cha mình, Nồ nói: "Sao ba đánh má ác quá, có chuyện cái bình thuỷ không hà, mà sao ba lại đánh má như vậy, lỡ má chết thì sao?". Ông Khai dằn giọng: "Mày còn nhỏ, không biết chuyện người lớn đâu. Lỡ có chết thì tao đi tù!". Nghe vậy, vừa thương má, vừa tức giận, Nồ thách thức: "Ông có ngon thì giết chết ông Thắng đi, còn không thì để tôi!". "Mày không được làm bậy!" - ông Khai đe con. Nồ trút giận lên chiếc bình thuỷ, cầm cái bình thuỷ đem ra hiên đập vỡ, rồi bỏ sang hàng xóm chơi. Không hiểu sao, lúc này Nồ nảy sinh ý định giết ông Trần Quốc Thắng (hàng xóm của Nồ). Những lời đàm tiếu về mối quan hệ nam nữ bất chính với mẹ Nồ và cả câu chuyện ông Khai bắt quả tang má Nồ với ông Thắng quan hệ bất chính, rồi cảnh cha mẹ Nồ từ đó đến nay thường xuyên mâu thuẫn với nhau ... tất cả đều hiện lên rõ mồn một trong đầu Nồ, làm cho Nồ càng thêm ghét cay, ghét đắng ông Thắng. Nồ suy nghĩ đơn giản nếu giết ông Thắng thì cha mẹ Nồ sẽ không còn mâu thuẫn, cãi vã và ba Nồ cũng sẽ không đánh mẹ Nồ nữa. Những suy nghĩ ấy cứ chồng chất mãi và lên đến đỉnh điểm khi Nồ đi ngang qua nhà ông Thắng, thấy ông đang nằm ngủ trên chiếc giường xếp ở giữa nhà, Nồ quyết định đi về nhà lấy dao qua giết "kẻ thù" của gia đình mình. Về đến nhà, thấy cha đang ngồi hàn nồi ở giữa nhà, Nồ lẳng lặng xuống nhà bếp lấy 2 con dao nhọn đút vào 2 túi quần, rồi lầm lũi đi ra đường, sang nhà ông Thắng. Khi ra đến mép đường cái, Nồ thọc tay vào túi quần lấy 2 con dao ra, nhưng con dao bên túi quần trái đã bị rơi lúc nào, chỉ còn lại con dao ở túi quần bên phải. Nồ cầm dao chạy thật nhanh vào chỗ ông Thắng đang nằm ngủ, đâm liên tiếp 2 nhát vào ngực ông. Ông Thắng chỉ kịp á lên một tiếng đầy kinh hãi, con gái ông là Trần Thị Ngọc Yến đang ngồi gần đó thấy vậy hoảng hốt la thất thanh. Nồ rút dao ra khỏi ngực ông Thắng, nhưng con dao gãy cán nên Nồ vứt cán dao lại hiện trường rồi bỏ chạy ra đường, xuống Phú Quý đón xe đi Cà Ná và đã bị lực lượng công an xã Nhị Hà và công an huyện Ninh Phước truy đuổi, bắt giữ... Thật đau lòng khi một thanh niên hiền như Nồ, chỉ vì thương mẹ, mong muốn cho gia đình minh được sống trong bình thường, yên ổn như bao gia đình khác, cha mẹ mình hết cãi nhau và mẹ không còn bị cha đánh ... mà trong phút giây nông nổi đã phạm tội ác giết người. Bi kịch nước mắt chảy ... ngược này càng làm cho cha mẹ Nồ đau khổ đến tột cùng, nhất là ông Khai sẽ phải ân hận suốt đời, nhưng tất cả đều quá muộn, cái giá mà họ phải trả cho cảnh nhà "cơm không ngon canh không ngọt" là quá đắt... Câu chuyện này được vận dụng vào bài 4: Quyền bình đẳng của công dân trong một số lĩnh vực của đời sống xã hội. Mục 1b: Nội dung bình đẳng trong hôn nhân và gia đình. * Cách tiến hành: Giáo viên chia học sinh theo nhóm (2 bàn/nhóm) đọc, thảo luận nội dung câu chuyện và trả lời các câu hỏi sau: 1. Hành động của ông Khai đã vi phạm quan hệ gì trong quyền bình đẳng giữa vợ và chồng? 2. Nếu em là con ông Khai em có hành động như vậy không? Tại sao? Học sinh thảo luận theo nhóm và đại diện nhóm trả lời, nhóm khác nhận xét. Giáo viên: Bổ sung nội dung còn thiếu: - Em không hành động như con ông Khai vì làm như vậy là vi phạm pháp luật. - Em sẽ khuyên can cha mẹ nên bình tĩnh để giải quyết mọi chuyện và đồng thời nhờ can thiệp của chính quyền địa phương. Câu chuyện pháp luật: Thể hiện đẳng cấp Tiếng trống tan trường điểm rộn rã, học sinh trong các lớp ùa ra như bầy ong vỡ tổ. Tôi cũng nhanh chóng thu vội sách vở, bút thước vào cặp và nhảy 2 bậc cầu thang, đi thật nhanh xuống nhà xe. Lấy chiếc xe đạp, tôi lao nhanh ra cổng, đã thấy Hùng đứng chờ, chưa thấy Hằng và Lan. Tôi phanh kít xe trước mặt Hùng, quay lại nhìn đám đông đang ùa ra cổng. Đây rồi, Hằng và Lan lẫn trong đám đông đi băng qua chỗ tôi và nháy mắt ra hiệu. Tôi và Hùng liền đạp xe theo, 12 giờ trời nắng chang chang, vậy mà chẳng đứa nào có mũ nón gì, cứ thế vừa đi vừa rôm rả bàn luận về thầy Tuấn dạy tin học, cô Bích dạy văn và cả về lớp trưởng lớp tôi. Gần đến lối rẽ đường về nhà tôi, Lan quay lại nói với tôi và Hùng: “Dừng lại, tớ có chuyện cần các cậu giúp”. Chúng tôi cùng tạt vào lề đường và dừng xe lại. Tôi hỏi ngay: “Có chuyện gì thế? Nhanh lên, đói lắm rồi”. Hình như, Hằng đã biết chuyện nên đứng im re. Lan nhìn hai đứa tôi đầy dò xét hỏi: “Hai cậu có dám đánh nhau không?”. Hùng: “Đánh nhau với ai? Vì sao lại đánh nhau?”. Tôi lẩm bẩm: “Tớ không đánh nhau đâu, bố tớ mà biết được thì tớ no đòn”. Cái Lan: “Chán các cậu quá, bảo đánh thì cứ đánh, đồ nhát như thỏ đế. Thôi về đi, chiều bàn tiếp.” Cả lũ đạp xe về nhà. Bứt rứt về chuyện của Lan, sau khi ăn cơm trưa xong, tôi liền gọi điện thoại cho Hằng để khai thác thông tin. Đầu dây bên kia, giọng Hằng vẻ ngái ngủ “Có chuyện gì đấy? Không ngủ trưa à?”. - Không ngủ được, bà dậy đi, cháy nhà, chết người đến nơi rồi mà còn ngủ. - Ai cháy nhà, ai chết người, mặc kệ người ta Tôi hét vào ống nghe: “Dậy”, hiệu quả thật, cái Hằng tỉnh ngủ ngay “Có chuyện gì, nói nhanh lên”. - Thì chuyện cái Lan, chứ còn gì nữa. Giọng Hằng bên kia nghe bí mật “Tôi nói, ông không được kể cho ai nghe đấy nhé”. - Ừ, tôi có phải là kẻ ngồi lê đôi mách đâu mà, kể đi. - Cái Ngọc lớp D2, biết nó chứ? - Ừ, cũng biết mặt, thế thì sao? - Nó nói cái Lan là lăng nhăng, thả câu một lúc ba, bốn thằng. - Hừm! - Cái Lan bảo, phải dạy cho nó một bài học để chừa thói nói xấu, vu vạ người khác. - Thế à! Có thế mà cũng đánh nhau à. Kệ nó, muốn nói thế nào thì nói, mình có phải người như thế đâu mà lo. Bà khuyên cái Lan thôi đi, đừng chấp nó làm gì cho mệt. - Ừ, cũng khuyên rồi, nhưng nó chưa nghe, cứ nhất quyết phải xử lý cái Ngọc. Cái Lan bảo, là người có đẳng cấp phải dạy cho cái Ngọc một bài học. Trưa thứ Năm, tiết trời oi ả, vẫn như mọi khi, tan học, chúng tôi chờ nhau ngoài cổng trường. Nhưng sao hôm nay cái Lan ra chậm thế không biết. Cổng trường đã vắng thì cái Lan mới xuất hiện, chúng tôi chưa kịp lên xe đạp đi thì nó đã bảo: “Chờ tao một tý”. Nó vừa gạt chân chống xe đạp xuống, rồi quay ngoắt về phía cổng trường. Đúng lúc này, cái Ngọc xuất hiện, Lan chống nạnh giữa đường “Con kia” rồi lao vào túm tóc, cấu xé Ngọc. Chúng tôi chẳng kịp trở tay, vội chạy đến can ngăn. Lúc này bác bảo vệ cũng có mặt, kịp thời lôi cái Lan ra, mấy thầy cô cũng xuất hiện. Cả lũ bị đưa vào Phòng Hội đồng. Trong phòng có thầy Hiệu trưởng, cô chủ nhiệm lớp và một số thầy cô giáo khác trong trường. Cả lũ đứng rúm lại một góc, cúi mặt xuống đất. Cái Ngọc khóc thút thít, cái Lan văn văn tà áo. Thầy Hiệu trưởng quát “Còn khóc lóc gì, đánh nhau là vi phạm pháp luật, gây rối trật tự công cộng”. Cái Ngọc nói trong nước mắt, phân bua: Thưa thầy, em bị đánh ạ. Thầy Hiệu trưởng: Ai đánh? Ngọc: Bạn Lan ạ. Thầy: Lan, tại sao đánh bạn? Lan: Dạ, vì Ngọc nói xấu em. Thầy: Nói xấu như thế nào? Lan, nói lí nhí: Nói là em có tính lăng nhăng Thầy: Có đúng thế không Ngọc? Ngọc: Em chỉ đùa thôi ạ. Thầy: Đùa à, nhân phẩm của người khác mà em mang ra đùa được à! Xúc phạm danh dự, nhân phẩm của người khác là hành vi vi phạm pháp luật. Lan: Đúng đấy ạ. Thầy Hiệu trưởng quay ra nhìn Lan: Còn em, đánh bạn thì phạm tội gì? Lan, nói lí nhí: Em Im lặng một lúc, thầy Hiệu trưởng giảng giải: Công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thể và được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khỏe, danh dự và nhân phẩm. Bất kỳ hành vi nào xâm phạm đến sức khỏe, tính mạng, danh dự, nhân phẩm của người khác đều là hành vi vi phạm pháp luật và phải bị xử lý theo quy định của pháp luật. Tuy sự việc xảy ra vừa rồi chưa đến mức phải báo cơ quan chức năng xử lý theo pháp luật hành chính hoặc hình sự nhưng việc làm đó của các em đã vi phạm nội quy của nhà trường, do đó nhà trường sẽ đưa ra biện pháp xử lý thích hợp đối với các em. Bây giờ, tất cả các em viết ngay bản kiểm điểm, tường thuật lại sự việc. Chúng tôi lục đục ngồi xuống, lấy giấy bút trong cặp ra và bắt đầu viết kiểm điểm. Sau khi viết xong, đồng hồ đã chỉ quá 01 giờ chiều, thầy Hiệu trưởng cho về, mặt đứa nào đứa ấy buồn thiu, uể oải, vừa đói, vừa mệt. Dọc đường đi chúng tôi chẳng ai nói với ai lời nào. Sáng thứ Hai, tại buổi lễ chào cờ, sau phần chào cờ hát quốc ca, đoàn ca và điểm qua các hoạt động trong tuần đến phần xử lý kỷ luật, cái Lan bị gọi lên đứng trước toàn trường, bị kỷ luật cảnh cáo và hạ một bậc hạnh kiểm, đồng thời nếu còn tiếp tục vi phạm thì sẽ bị buộc thôi học có thời hạn. Cái Ngọc cũng bị phạt cảnh cáo vì nói xấu người khác. Tôi, Hùng và Hằng bị nhận hình thức khiển trách vì biết mà không thông báo cho thầy cô giáo biết để ngăn cản sự việc. Bài học của Lan cũng là bài học chung cho tất cả học sinh trong trường, đặc biệt là nhóm chúng tôi. Hóa ra, pháp luật không phải là điều gì xa lạ mà chúng tôi vẫn mơ hồ. Pháp luật là khuôn mẫu, là qui định chúng ta phải tuân theo khi xử sự trong cuộc sống hàng ngày. Câu chuyện này được vận dụng vào bài 6: Công dân với các quyền tự do cơ bản. Mục 1b: Quyền được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khoẻ, danh dự và nhân phẩm của công dân. * Cách tiến hành: Giáo viên gọi một học sinh đọc to, rõ ràng câu chuyện pháp luật này và yêu cầu học sinh: 1. Phân tích hành vi xâm phạm đến tính mạng của người khác của các bị cáo. 2. Hậu quả và trách nhi
Tài liệu đính kèm: